Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | inrequietum, inrequietus, inrequieta | inrequieti, inrequieta, inrequietae |
Genitiv | inrequietae, inrequieti, inrequieti | inrequietorum, inrequietorum, inrequietarum |
Dativ | inrequieto, inrequieto, inrequietae | inrequietis |
Akkusativ | inrequietam, inrequietum, inrequietum | inrequieta, inrequietos, inrequietas |
Ablativ | inrequieta, inrequieto, inrequieto | inrequietis |
Vokativ | inrequieta, inrequiete, inrequietum | inrequieti, inrequieta, inrequietae |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | — | — |
Genitiv | — | — |
Dativ | — | — |
Akkusativ | — | — |
Ablativ | — | — |
Vokativ | — | — |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | — | — |
Genitiv | — | — |
Dativ | — | — |
Akkusativ | — | — |
Ablativ | — | — |
Vokativ | — | — |
Grundform | |
---|---|
Positiv | inrequiete |
Komparativ | — |
Superlativ | — |