Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignosco, dignosco | dignoscor, dignoscor |
2. Person Singular | dignoscis, dignoscis | dignosceris, dignosceris |
3. Person Singular | dignoscit, dignoscit | dignoscitur, dignoscitur |
1. Person Plural | dignoscimus, dignoscimus | dignoscimur, dignoscimur |
2. Person Plural | dignoscitis, dignoscitis | dignoscimini, dignoscimini |
3. Person Plural | dignoscunt, dignoscunt | dignoscuntur, dignoscuntur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignoscebam, dignoscebam | dignoscebar, dignoscebar |
2. Person Singular | dignoscebas, dignoscebas | dignoscebare, dignoscebaris, dignoscebare, dignoscebaris |
3. Person Singular | dignoscebat, dignoscebat | dignoscebatur, dignoscebatur |
1. Person Plural | dignoscebamus, dignoscebamus | dignoscebamur, dignoscebamur |
2. Person Plural | dignoscebatis, dignoscebatis | dignoscebamini, dignoscebamini |
3. Person Plural | dignoscebant, dignoscebant | dignoscebantur, dignoscebantur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignoscam, dignoscam | dignoscar, dignoscar |
2. Person Singular | dignosces, dignosces | dignosceris, dignoscere, dignoscere, dignosceris |
3. Person Singular | dignoscet, dignoscet | dignoscetur, dignoscetur |
1. Person Plural | dignoscemus, dignoscemus | dignoscemur, dignoscemur |
2. Person Plural | dignoscetis, dignoscetis | dignoscemini, dignoscemini |
3. Person Plural | dignoscent, dignoscent | dignoscentur, dignoscentur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | — | — |
2. Person Singular | — | — |
3. Person Singular | — | — |
1. Person Plural | — | — |
2. Person Plural | — | — |
3. Person Plural | — | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | — | — |
2. Person Singular | — | — |
3. Person Singular | dignorat, dignoverat, dignoverat | — |
1. Person Plural | — | — |
2. Person Plural | — | — |
3. Person Plural | — | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | — | — |
2. Person Singular | — | — |
3. Person Singular | — | — |
1. Person Plural | — | — |
2. Person Plural | — | — |
3. Person Plural | — | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignoscam, dignoscam | dignoscar, dignoscar |
2. Person Singular | dignoscas, dignoscas | dignoscare, dignoscaris, dignoscare, dignoscaris |
3. Person Singular | dignoscat, dignoscat | dignoscatur, dignoscatur |
1. Person Plural | dignoscamus, dignoscamus | dignoscamur, dignoscamur |
2. Person Plural | dignoscatis, dignoscatis | dignoscamini, dignoscamini |
3. Person Plural | dignoscant, dignoscant | dignoscantur, dignoscantur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignoscerem, dignoscerem | dignoscerer, dignoscerer |
2. Person Singular | dignosceres, dignosceres | dignoscerere, dignoscereris, dignoscerere, dignoscereris |
3. Person Singular | dignosceret, dignosceret | dignosceretur, dignosceretur |
1. Person Plural | dignosceremus, dignosceremus | dignosceremur, dignosceremur |
2. Person Plural | dignosceretis, dignosceretis | dignosceremini, dignosceremini |
3. Person Plural | dignoscerent, dignoscerent | dignoscerentur, dignoscerentur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | — | — |
2. Person Singular | — | — |
3. Person Singular | — | — |
1. Person Plural | — | — |
2. Person Plural | — | — |
3. Person Plural | — | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | — | — |
2. Person Singular | — | — |
3. Person Singular | — | — |
1. Person Plural | — | — |
2. Person Plural | — | — |
3. Person Plural | — | — |
Präsens | Perfekt | |
---|---|---|
Aktiv | dignoscere, dignoscere | — |
Passiv | dignosci, dignoscier, dignosci, dignoscier | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
2. Person Singular | dignosce, dignosce | dignoscere, dignoscere |
3. Person Singular | — | — |
2. Person Plural | dignoscite, dignoscite | dignoscimini, dignoscimini |
3. Person Plural | — | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
2. Person Singular | dignoscito, dignoscito | dignoscitor, dignoscitor |
3. Person Singular | dignoscito, dignoscito | dignoscitor, dignoscitor |
2. Person Plural | dignoscitote, dignoscitote | — |
3. Person Plural | dignoscunto, dignoscunto | dignoscuntor, dignoscuntor |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | — | — |
Genitiv | — | — |
Dativ | — | — |
Akkusativ | — | — |
Ablativ | — | — |
Vokativ | — | — |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | dignoscens, dignoscens | dignoscentes, dignoscentes, dignoscentia, dignoscentia |
Genitiv | dignoscentis, dignoscentis | dignoscentum, dignoscentium, dignoscentum, dignoscentium |
Dativ | dignoscenti, dignoscenti | dignoscentibus, dignoscentibus |
Akkusativ | dignoscens, dignoscentem, dignoscens, dignoscentem | dignoscentes, dignoscentes, dignoscentia, dignoscentia |
Ablativ | dignoscente, dignoscente, dignoscenti, dignoscenti | dignoscentibus, dignoscentibus |
Vokativ | dignoscens, dignoscens | dignoscentes, dignoscentes, dignoscentia, dignoscentia |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | — | — |
Genitiv | — | — |
Dativ | — | — |
Akkusativ | — | — |
Ablativ | — | — |
Vokativ | — | — |