Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | digno, digno | dignor, dignor |
2. Person Singular | dignas, dignas | dignaris, dignare, dignare, dignaris |
3. Person Singular | dignat, dignat | dignatur, dignatur |
1. Person Plural | dignamus, dignamus | dignamur, dignamur |
2. Person Plural | dignatis, dignatis | dignamini, dignamini |
3. Person Plural | dignant, dignant | dignantur, dignantur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignabam, dignabam | dignabar, dignabar |
2. Person Singular | dignabas, dignabas | dignabaris, dignabare, dignabaris, dignabare |
3. Person Singular | dignabat, dignabat | dignabatur, dignabatur |
1. Person Plural | dignabamus, dignabamus | dignabamur, dignabamur |
2. Person Plural | dignabatis, dignabatis | dignabamini, dignabamini |
3. Person Plural | dignabant, dignabant | dignabantur, dignabantur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignabo, dignabo | dignabor, dignabor |
2. Person Singular | dignabis, dignabis | dignabere, dignaberis, dignabere, dignaberis |
3. Person Singular | dignabit, dignabit | dignabitur, dignabitur |
1. Person Plural | dignabimus, dignabimus | dignabimur, dignabimur |
2. Person Plural | dignabitis, dignabitis | dignabimini, dignabimini |
3. Person Plural | dignabunt, dignabunt | dignabuntur, dignabuntur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignavi, dignavi | — |
2. Person Singular | dignavisti, dignavisti | — |
3. Person Singular | dignavit, dignavit | — |
1. Person Plural | dignavimus, dignavimus | — |
2. Person Plural | dignavistis, dignavistis | — |
3. Person Plural | dignare, dignaverunt, dignavere, dignavere, dignaverunt | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignaveram, dignaveram | — |
2. Person Singular | dignaveras, dignaveras | — |
3. Person Singular | dignaverat, dignaverat | — |
1. Person Plural | dignaveramus, dignaveramus | — |
2. Person Plural | dignaveratis, dignaveratis | — |
3. Person Plural | dignaverant, dignaverant | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignavero, dignavero | — |
2. Person Singular | dignaveris, dignaris, dignaveris | — |
3. Person Singular | dignaverit, dignaverit | — |
1. Person Plural | dignaverimus, dignaverimus | — |
2. Person Plural | dignaveritis, dignaveritis | — |
3. Person Plural | dignaverint, dignaverint | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignem, dignem | digner, digner |
2. Person Singular | dignes, dignes | dignere, digneris, digneris, dignere |
3. Person Singular | dignet, dignet | dignetur, dignetur |
1. Person Plural | dignemus, dignemus | dignemur, dignemur |
2. Person Plural | dignetis, dignetis | dignemini, dignemini |
3. Person Plural | dignent, dignent | dignentur, dignentur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignarem, dignarem | dignarer, dignarer |
2. Person Singular | dignares, dignares | dignarere, dignarere, dignareris, dignareris |
3. Person Singular | dignaret, dignaret | dignaretur, dignaretur |
1. Person Plural | dignaremus, dignaremus | dignaremur, dignaremur |
2. Person Plural | dignaretis, dignaretis | dignaremini, dignaremini |
3. Person Plural | dignarent, dignarent | dignarentur, dignarentur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignaverim, dignaverim | — |
2. Person Singular | dignaris, dignaveris, dignaveris | — |
3. Person Singular | dignaverit, dignaverit | — |
1. Person Plural | dignaverimus, dignaverimus | — |
2. Person Plural | dignaveritis, dignaveritis | — |
3. Person Plural | dignaverint, dignaverint | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | dignavissem, dignavissem | — |
2. Person Singular | dignavisses, dignavisses | — |
3. Person Singular | dignavisset, dignavisset | — |
1. Person Plural | dignavissemus, dignavissemus | — |
2. Person Plural | dignavissetis, dignavissetis | — |
3. Person Plural | dignavissent, dignavissent | — |
Präsens | Perfekt | |
---|---|---|
Aktiv | dignare, dignare | dignavisse, dignavisse |
Passiv | dignari, dignarier, dignari, dignarier | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
2. Person Singular | digna, dignaque, digna | dignare, dignare |
3. Person Singular | — | — |
2. Person Plural | dignate, dignate | dignamini, dignamini |
3. Person Plural | — | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
2. Person Singular | dignato, dignato | dignator, dignator |
3. Person Singular | dignato, dignato | dignator, dignator |
2. Person Plural | dignatote, dignatote | — |
3. Person Plural | dignanto, dignanto | dignantor, dignantor |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | dignata, dignatus, dignata, dignatum, dignatus, dignatum | dignata, dignati, dignatae, dignata, dignati, dignatae |
Genitiv | dignati, dignatae, dignati, dignati, dignati, dignatae | dignatorum, dignatorum, dignatarum, dignatorum, dignatorum, dignatarum |
Dativ | dignatae, dignato, dignato, dignatae, dignato, dignato | dignatis, dignatis |
Akkusativ | dignatum, dignatum, dignatam, dignatum, dignatum, dignatam | dignatas, dignatos, dignata, dignatas, dignata, dignatos |
Ablativ | dignato, dignata, dignata, dignato, dignato, dignato | dignatis, dignatis |
Vokativ | dignatum, dignata, dignate, dignata, dignate, dignatum | dignata, dignati, dignatae, dignata, dignati, dignatae |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | dignans, dignans | dignantes, dignantes, dignantia, dignantia |
Genitiv | dignantis, dignantis | dignantum, dignantium, dignantum, dignantium |
Dativ | dignanti, dignanti | dignantibus, dignantibus |
Akkusativ | dignans, dignans, dignantem, dignantem | dignantes, dignantes, dignantia, dignantia |
Ablativ | dignante, dignante, dignanti, dignanti | dignantibus, dignantibus |
Vokativ | dignans, dignans | dignantes, dignantes, dignantia, dignantia |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | dignaturus, dignatura, dignaturum, dignaturus, dignatura, dignaturum | dignatura, dignaturi, dignaturae, dignatura, dignaturae, dignaturi |
Genitiv | dignaturi, dignaturi, dignaturae, dignaturae, dignaturi, dignaturi | dignaturorum, dignaturorum, dignaturarum, dignaturorum, dignaturorum, dignaturarum |
Dativ | dignaturo, dignaturo, dignaturae, dignaturo, dignaturo, dignaturae | dignaturis, dignaturis |
Akkusativ | dignaturum, dignaturum, dignaturam, dignaturum, dignaturum, dignaturam | dignatura, dignaturos, dignatura, dignaturas, dignaturos, dignaturas |
Ablativ | dignaturo, dignaturo, dignatura, dignaturo, dignaturo, dignatura | dignaturis, dignaturis |
Vokativ | dignature, dignatura, dignaturum, dignature, dignatura, dignaturum | dignatura, dignaturi, dignaturae, dignatura, dignaturae, dignaturi |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | dignandus, dignanda, dignandum, dignandum, dignandus, dignanda | dignandi, dignandi, dignanda, dignanda, dignandae, dignandae |
Genitiv | dignandi, dignandi, dignandae, dignandae, dignandi, dignandi | dignandorum, dignandorum, dignandorum, dignandarum, dignandorum, dignandarum |
Dativ | dignando, dignando, dignando, dignandae, dignando, dignandae | dignandis, dignandis |
Akkusativ | dignandum, dignandam, dignandam, dignandum, dignandum, dignandum | dignanda, dignanda, dignandos, dignandas, dignandos, dignandas |
Ablativ | dignanda, dignanda, dignando, dignando, dignando, dignando | dignandis, dignandis |
Vokativ | dignanda, dignanda, dignandum, dignande, dignandum, dignande | dignandi, dignandi, dignanda, dignanda, dignandae, dignandae |