Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | concio, concieo | concieor, concior |
2. Person Singular | concis, concis | conciris, concire, conciris |
3. Person Singular | concitibantur, concitire, concitiri, concit, concit | concitur, concitur |
1. Person Plural | concimus, concimus | concimur, concimur |
2. Person Plural | concitis, concitis, concitisque | concimini, concimini |
3. Person Plural | conciunt, concieunt | conciuntur, concieuntur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | concbam, concibam, conciebam, conciebam | conciebar, concibar |
2. Person Singular | conciebas, concibas, conciebas, concbas | concibaris, conciebare, conciebaris, concibare |
3. Person Singular | conciebat, concibat, conciebat, concbat | concibatur, conciebatur |
1. Person Plural | concbamus, concibamus, conciebamus, conciebamus | concibamur, conciebamur |
2. Person Plural | conciebatis, concibatis, conciebatis, concbatis | concibamini, conciebamini |
3. Person Plural | conciebant, concbant, concibant, conciebant | conciebantur, concibantur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | conciam, conciam, concibo | concibor, conciar |
2. Person Singular | conciveris, concies, concibis, concieris, concies | conciere, concibere, concieris, conciberis |
3. Person Singular | conciet, conciverit, conciet, concibit | conciberit, concietur, concibitur |
1. Person Plural | conciemus, concibimus, conciemus, conciverimus | concibimur, conciemur |
2. Person Plural | concietis, conciveritis, concietis, concibitis | concibimini, conciemini |
3. Person Plural | concibunt, concient, concient, conciverint | concibuntur, concientur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | concivi, concivi | — |
2. Person Singular | concivisti, concivisti | — |
3. Person Singular | conciuit, conciuit | — |
1. Person Plural | concivimus, concivimus | — |
2. Person Plural | concivistis, concivistis | — |
3. Person Plural | conciere, conciverunt, concivere, conciverunt, conciere, concivere | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | conciveram, conciveram | — |
2. Person Singular | conciveras, conciveras | — |
3. Person Singular | concierat, conciuerat, conciuerat, conciueratque, concierat | — |
1. Person Plural | conciveramus, conciveramus | — |
2. Person Plural | conciveratis, conciveratis | — |
3. Person Plural | conciverant, conciverant | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | concivero | — |
2. Person Singular | conciveris, concieris | — |
3. Person Singular | conciverit | — |
1. Person Plural | conciverimus | — |
2. Person Plural | conciveritis | — |
3. Person Plural | conciverint | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | concieam, conciam | conciar, conciear |
2. Person Singular | concias, concieas | conciare, conciaris, conciare, conciaris |
3. Person Singular | conciat, concieat | conciatur, conciatur |
1. Person Plural | concieamus, conciamus | conciamur, conciamur |
2. Person Plural | conciatis, concieatis | conciamini, conciamini |
3. Person Plural | concieant, conciant | concieantur, conciantur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | concirem, concirem | concirer, concirer |
2. Person Singular | concires, concires | concireris, concirere, concireris, concirere |
3. Person Singular | conciret, conciret | conciretur, conciretur |
1. Person Plural | conciremus, conciremus | conciremur, conciremur |
2. Person Plural | conciretis, conciretis | conciremini, conciremini |
3. Person Plural | concirent, concirent | concirentur, concirentur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | conciverim, conciverim | — |
2. Person Singular | conciveris, conciveris, concieris, concieris | — |
3. Person Singular | conciverit, conciverit | — |
1. Person Plural | conciverimus, conciverimus | — |
2. Person Plural | conciveritis, conciveritis | — |
3. Person Plural | conciverint, conciverint | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | concivissem, concivissem | — |
2. Person Singular | concivisses, concivisses | — |
3. Person Singular | concivisset, concisset, concisset, concivisset | — |
1. Person Plural | concivissemus, concivissemus | — |
2. Person Plural | concivissetis, concivissetis | — |
3. Person Plural | concivissent, concivissent | — |
Präsens | Perfekt | |
---|---|---|
Aktiv | concire, concire | concisse, concisse, concivisse, concivisse |
Passiv | conciri, concirier, conciri, concirier | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
2. Person Singular | concipare, conci, conci, concisusque | conciere, concire |
3. Person Singular | — | — |
2. Person Plural | concite, concite | concimini, concimini |
3. Person Plural | — | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
2. Person Singular | concitoreis, concito, concito | concitor, concitor |
3. Person Singular | concitoreis, concito, concito | concitor, concitor |
2. Person Plural | concitote, concitote | — |
3. Person Plural | conciunto, concieunto | conciuntor, concieuntor |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | concitus, concitus, concitum, concita, concitum, concita | concita, concitae, conciti, concitae, conciti, concita |
Genitiv | concitae, conciti, conciti, concitae, conciti, conciti | concitorum, concitarum, concitorum, concitorum, concitorum, concitarum |
Dativ | concito, concito, concitae, concito, concito, concitae | concitis, concitis |
Akkusativ | concitum, concitum, concitum, concitam, concitum, concitam | concitas, concitas, concitos, concitos, concita, concita |
Ablativ | concita, concito, concito, concito, concita, concito | concitis, concitis |
Vokativ | concita, concite, concite, concitum, concita, concitum | concita, concitae, conciti, concitae, conciti, concita |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | conciens, conciens | concientia, concieuntes, concieuntia, concientes |
Genitiv | concientis, concieuntis | concientium, concientum, concieuntium |
Dativ | concienti, concieunti | concientibus, concieuntibus |
Akkusativ | concieuntem, conciens, conciens, concientem | concientes, concientia, concieuntes, concieuntia |
Ablativ | concieunte, concienti, concieunti, conciente | concientibus, concieuntibus |
Vokativ | conciens, conciens | concientia, concieuntes, concieuntia, concientes |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | conciturus, concitura, conciturum, concitura, conciturum, conciturus | conciturae, concituri, concitura, concitura, conciturae, concituri |
Genitiv | conciturae, concituri, concituri, conciturae, concituri, concituri | conciturorum, conciturorum, conciturorum, conciturorum, conciturarum, conciturarum |
Dativ | conciturae, concituro, concituro, concituro, concituro, conciturae | concituris, concituris |
Akkusativ | concituram, concituram, conciturum, conciturum, conciturum, conciturum | concituros, concituros, concitura, concituras, concituras, concitura |
Ablativ | concituro, concitura, concitura, concituro, concituro, concituro | concituris, concituris |
Vokativ | concitura, conciturum, concitura, conciture, conciturum, conciture | conciturae, concituri, conciturae, concituri, concitura, concitura |
Wortschatz · Textstellen · App · Datenschutz · Impressum