Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | complaco | complacor |
2. Person Singular | complacas | complacare, complacaris |
3. Person Singular | complacat | complacatur |
1. Person Plural | complacamus | complacamur |
2. Person Plural | complacatis | complacamini |
3. Person Plural | complacant | complacantur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | complacabam | complacabar |
2. Person Singular | complacabas | complacabare, complacabaris |
3. Person Singular | complacabat | complacabatur |
1. Person Plural | complacabamus | complacabamur |
2. Person Plural | complacabatis | complacabamini |
3. Person Plural | complacabant | complacabantur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | complacabo | complacabor |
2. Person Singular | complacabis | complacabere, complacaberis |
3. Person Singular | complacabit | complacabitur |
1. Person Plural | complacabimus | complacabimur |
2. Person Plural | complacabitis | complacabimini |
3. Person Plural | complacabunt | complacabuntur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | complacavi | — |
2. Person Singular | complacavisti | — |
3. Person Singular | complacavit | — |
1. Person Plural | complacavimus | — |
2. Person Plural | complacavistis | — |
3. Person Plural | complacavere, complacare, complacaverunt | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | complacaveram | — |
2. Person Singular | complacaveras | — |
3. Person Singular | complacaverat | — |
1. Person Plural | complacaveramus | — |
2. Person Plural | complacaveratis | — |
3. Person Plural | complacaverant | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | complacavero | — |
2. Person Singular | complacaveris, complacaris | — |
3. Person Singular | complacaverit | — |
1. Person Plural | complacaverimus | — |
2. Person Plural | complacaveritis | — |
3. Person Plural | complacaverint | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | complacem | complacer |
2. Person Singular | complaces | complacere, complaceris |
3. Person Singular | complacet | complacetur |
1. Person Plural | complacemus | complacemur |
2. Person Plural | complacetis | complacemini |
3. Person Plural | complacent, complacentiam | complacentur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | complacarem | complacarer |
2. Person Singular | complacares | complacarere, complacareris |
3. Person Singular | complacaret | complacaretur |
1. Person Plural | complacaremus | complacaremur |
2. Person Plural | complacaretis | complacaremini |
3. Person Plural | complacarent | complacarentur |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | complacaverim | — |
2. Person Singular | complacaveris, complacaris | — |
3. Person Singular | complacaverit | — |
1. Person Plural | complacaverimus | — |
2. Person Plural | complacaveritis | — |
3. Person Plural | complacaverint | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
1. Person Singular | complacavissem | — |
2. Person Singular | complacavisses | — |
3. Person Singular | complacavisset | — |
1. Person Plural | complacavissemus | — |
2. Person Plural | complacavissetis | — |
3. Person Plural | complacavissent | — |
Präsens | Perfekt | |
---|---|---|
Aktiv | complacare | complacavisse |
Passiv | complacari, complacarier | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
2. Person Singular | complaca | complacare |
3. Person Singular | — | — |
2. Person Plural | complacate | complacamini |
3. Person Plural | — | — |
Aktiv | Passiv | |
---|---|---|
2. Person Singular | complacato | complacator |
3. Person Singular | complacato | complacator |
2. Person Plural | complacatote | — |
3. Person Plural | complacanto | complacantor |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | complacatum, complacatus, complacata | complacati, complacata, complacatae |
Genitiv | complacati, complacati, complacatae | complacatarum, complacatorum, complacatorum |
Dativ | complacato, complacato, complacatae | complacatis |
Akkusativ | complacatum, complacatum, complacatam | complacatas, complacata, complacatos |
Ablativ | complacata, complacato, complacato | complacatis |
Vokativ | complacatum, complacate, complacata | complacati, complacata, complacatae |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | complacans | complacantes, complacantia |
Genitiv | complacantis | complacantium, complacantum |
Dativ | complacanti | complacantibus |
Akkusativ | complacans, complacantem | complacantes, complacantia |
Ablativ | complacante, complacanti | complacantibus |
Vokativ | complacans | complacantes, complacantia |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | complacaturus, complacatura, complacaturum | complacaturi, complacatura, complacaturae |
Genitiv | complacaturi, complacaturi, complacaturae | complacaturorum, complacaturorum, complacaturarum |
Dativ | complacaturo, complacaturo, complacaturae | complacaturis |
Akkusativ | complacaturum, complacaturum, complacaturam | complacaturas, complacatura, complacaturos |
Ablativ | complacatura, complacaturo, complacaturo | complacaturis |
Vokativ | complacaturum, complacature, complacatura | complacaturi, complacatura, complacaturae |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | complacandus, complacanda, complacandum | complacandi, complacanda, complacandae |
Genitiv | complacandi, complacandi, complacandae | complacandorum, complacandorum, complacandarum |
Dativ | complacando, complacando, complacandae | complacandis |
Akkusativ | complacandum, complacandum, complacandam | complacanda, complacandos, complacandas |
Ablativ | complacanda, complacando, complacando | complacandis |
Vokativ | complacande, complacanda, complacandum | complacandi, complacanda, complacandae |