Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | beneplacitum, beneplacitus, beneplacita | beneplaciti, beneplacita, beneplacitae |
Genitiv | beneplaciti, beneplaciti, beneplacitae | beneplacitorum, beneplacitarum, beneplacitorum |
Dativ | beneplacito, beneplacito, beneplacitae | beneplacitis |
Akkusativ | beneplacitam, beneplacitum, beneplacitum | beneplacitos, beneplacitas, beneplacita |
Ablativ | beneplacita, beneplacito, beneplacito | beneplacitis |
Vokativ | beneplacite, beneplacitum, beneplacita | beneplaciti, beneplacita, beneplacitae |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | — | — |
Genitiv | — | — |
Dativ | — | — |
Akkusativ | — | — |
Ablativ | — | — |
Vokativ | — | — |
Singular | Plural | |
---|---|---|
Nominativ | — | — |
Genitiv | — | — |
Dativ | — | — |
Akkusativ | — | — |
Ablativ | — | — |
Vokativ | — | — |
Grundform | |
---|---|
Positiv | beneplacite |
Komparativ | — |
Superlativ | — |